Trọng Sinh Ngư Dân Nữ Chương 165


Chương 165: Loạn một đoàn

Lần này đi ra ngoài, hắn hiểu được một chút đạo lý, mặc kệ vươn được cao bao nhiêu, không thể quên gốc, không thể vứt bỏ thân tình, cho nên hắn không thích cùng các đường huynh xa cách. Trần Đào Trần Ba còn nhỏ, chờ bọn hắn trưởng thành, cần mười mấy năm, mà trong mười mấy năm này, nếu như tình huynh đệ xa cách, hắn chỉ có thể là một người dốc sức làm.

Ngư Nhi thường xuyên nói: Trần gia không phải có một mình hắn, không phải có một mình phụ thân, là mấy huynh đệ vẫn cùng chống đỡ. Trước kia, hắn rất khinh thường, luôn cảm thấy mình đọc sách biết chữ, khảo học trò nhỏ, trúng tú tài, cùng các đường huynh là có chênh lệch, bọn hắn cùng mình hoàn toàn không phải người cùng một thế giới, về sau, bọn hắn phải dựa vào mình, mới có thể phát đạt.

Nhưng là, một chuyến đi xa nhà, mấy câu nói của Trần Nguyên Phong cùng Bạch Du Nhạc, làm cho hắn hiểu rõ một chút đạo lý. Sau khi trở về, lại đúng dịp ông nội gặp chuyện, người một nhà cùng nhau gánh vác mọi việc, khiến hắn càng hiểu được tự mình xông xáo, là làm không ra cái trò gì, chỉ có người một nhà cùng nhau nỗ lực, mới có thể thay đổi hiện trạng.

Trần Ngư vẫn đang quan sát biểu tình của Trần Hải, thấy hắn vẻ mặt phức tạp, nhìn mấy người Trần Dũng cũng là bộ dáng đăm chiêu, liền không có lên tiếng đánh gãy, mà là yên lặng chờ chính hắn nghĩ rõ ràng.

Thấy các đường huynh đều đồng lòng, sức lực Trần gia ở một khắc này là tụ lại, điều này làm cho Trần Ngư nghĩ: như thế nào, mới có thể triệt để đánh vỡ nghèo khó của Trần gia đây?

Tuy rằng Đại phòng Nhị phòng có phường chế tác bột khoai lang, Tam phòng có ruộng đất, chính là khoảng cách so với cuộc sống địa chủ của người ta, vẫn là kém thật xa. Không nói khác, chỉ nói vạn nhất trong nhà xảy ra chút chuyện, bạc vừa xuất ra, trong nhà lại túng thiếu, nhìn trời sống qua ngày, cái này là chuyện nàng đau đầu nhất.

Có lẽ, Trần gia nên làm chút sản nghiệp thuộc về chính mình.

Chỉ là, nên xuống tay từ đâu đây?

Quầy điểm tâm sáng của Trần Ngư, vẫn thu nhập không tồi, cái này là mọi người không chịu vứt bỏ, nhưng Trần Ngư cảm thấy như vậy bạc tới vẫn là quá chậm, bởi vì nền tảng của Trần gia quá kém, luôn giống như cái hang không đáy, cần lấp một đoạn thời gian sau, mới có thể có bạc dư lưu lại — nhưng tại phía trước này, mỗi nhà tối thiểu phải chuẩn bị được một trăm lượng, dù sao hai phòng kia phòng ở chưa xây, con dâu chưa vào cửa, đây đều là cần bạc gấp.

Bên này, Trần Ngư là đau đầu hết sức, đầu đều muốn hỏng. Mà bên kia, Trần chưởng quỹ lại mang tới cho Trần Ngư một tin tức tốt, làm cho nàng cảm thấy mình đang buồn ngủ, Trần chưởng quỹ liền chuyển cái gối cho mình, vui sướng khiến nàng gần như không biết phải nói thế nào.

Hóa ra, ban đầu nạn hạn hán làm rất nhiều người đều rời nhà lánh nạn, có người chết ở trên đường, trở về cũng đều không đủ. Trân đầu bến tàu lớn, có một người cùng Trần chưởng quỹ có chút giao tình, hắn mang vợ con chạy ra ngoài, kết quả nửa đường đói chết, bệnh chết, chỉ còn lại một mình hắn.

Chật vật trở về hắn không muốn lưu lại ở chỗ này, liền nghĩ đi bên ngoài xông xáo, muốn đem năm gian mặt tiền cửa hàng cùng nhau bán đi, cho nên Trần chưởng quỹ liền tới tìm Trần Ngư, nói cái này là cơ hội không tồi, người ta cùng hắn quen biết, sẽ không rao giá trên trời, giá tiền cũng tương đối rẻ, liền hỏi ý tứ Trần Ngư.

Trần Ngư cảm thấy cái này thực không tồi, liền cùng Lâm thị thương nghị một chút, cầm năm trăm lượng bạc còn lại trong nhà, cùng Trần chưởng quỹ đi thương nghị sự tình mặt tiền cửa hàng.

Năm trăm lượng bạc trong tay, là lúc trước Nhiếp Tình cho còn lại. Bởi vì nạn hạn hán, người trong thôn cuộc sống đều không tốt, nhà nàng gia lại ra nhiều lương thực như vậy, vì sợ bị người nhớ thương, bọn họ ngay cả tiệc mừng đôi sinh đôi đầy tuổi đều không làm, chỉ là người nhà ăn cơm đơn giản, ngay cả đầy tháng cũng không khó coi như vậy.

Nghĩ đến đôi sinh đôi bị ủy khuất, nghĩ đến vẻ mặt không chút do dự kia của Lâm thị, Trần Ngư cảm thấy áp lực của mình càng thêm lớn. Nàng không biết Lâm thị tại sao lại tin tưởng nàng, một chút cũng không nghi ngờ mục đích của nàng, khiến nàng cảm thấy nếu mình làm không tốt, sẽ thực xin lỗi tín nhiệm của Lâm thị….

Kỳ thật, Lâm thị cũng không có nghĩ nhiều. Đối với nàng mà nói, cuộc sống trong nhà có thể tốt lên, đều là Trần Ngư đang ra sức, nếu là không có Trần Ngư, có lẽ cả nhà hiện tại còn đang ở nhờ trong nhà Lương thị, ăn không đủ no, mặc không đủ ấm, cũng sẽ không quen biết Nhiếp Tình, lại càng không có một ngàn lượng bạc nàng ta đưa tới.

Hiện tại, Trần Yến gả tốt, Trần Hải thi đậu tú tài, này đối với nàng mà nói, đã thoả mãn. Còn lại, chỉ cần bảo hộ đôi sinh đôi sống qua ngày thực tốt, mang bọn hắn trưởng thành, bảo vệ tốt hoa màu trong đất, đã có thể sống cuộc sống bình thường. Nàng không muốn đại phú đại quý, chỉ cần người nhà bình bình an an là tốt. (QA: ta thích suy nghĩ này của Lâm thị, không giống như trong một số truyện sau khi có cuộc sống tốt thì bà mẹ luôn giữ chặt tiền sợ nữ chính liều lĩnh buôn bán, sợ nữ chính có tiền riêng nhiều,… mà không biết rằng có cuộc sống tốt như hiện tại là nhờ có nữ chính)

Cửa hàng, mua xuống được, là năm gian liền nhau, bao gồm cả tầng lầu. Chưởng quầy kia ban đầu lưu lại hai gian tự mình làm sinh ý nhỏ, mấy gian còn lại thì cho người ta thuê, nhưng bởi vì tai nạn, không cho thuê được, liền toàn bộ đều bán.

Một trăm lượng một gian, đó là tuyệt đối không đủ, bởi vì chưởng quầy ngay cả đồ vật này nọ đều không muốn. Trần Ngư khuyên can mãi, cộng thêm Trần chưởng quỹ nói hộ, năm gian cửa hàng này, tổng cộng tiêu tám trăm lượng. Ba trăm lượng, là vay Bạch Du Nhạc.

Tại thời điểm vay bạc, nàng đặc biêt cùng Bạch Du Nhạc nói, không muốn bị tỷ tỷ cùng nương biết, bạc này nàng sẽ mau chóng trả hết nợ.

Bạch Du Nhạc lười phản ứng lại nàng, chỉ nói đến lúc đó lại nói. Ai, bản lĩnh của cô em vợ nhà mình, hắn chỉ lãnh hội hai tầng, đã bị giật nảy mình, tin tưởng nàng có càng nhiều kinh hỉ chờ mình, căn cứ vào tính toán của thương nhân, hắn muốn lưu một cái bùa hộ mệnh cho mình, thuận tiện tùy thời được đến cô em vợ trợ giúp.

Đồng chí Trần Ngư nếu là biết suy nghĩ trong lòng Bạch Du Nhạc, chỉ biết cho hắn một câu: công tử, ngươi nghĩ quá nhiều.

Chỉ là, không thể không nói Bạch Du Nhạc thông minh, không lâu sau, hắn liền chứng kiến được Trần Ngư sáng tạo ra kỳ tích, cũng chúc mừng chính mình có dự kiến trước — đưa bạc ra ngoài, muốn trả lại, có chút khó, hắc hắc!

Trần Ngư không có cùng người nhà nói tổng cộng dùng bao nhiêu bạc, chỉ nói đủ dùng. Nàng không để cho Đại phòng Nhị phòng Trần gia cầm bạc, bọn hắn hiện tại vội vã muốn tìm cho mấy vị Trần gia chưa có vợ đính hôn, cho nên, trừ sự kiện Trần lão đầu gặp chuyện ra, Trần gia hiện tại là hỉ sự nhiều hơn.

Mấy nhà có khuê nữ kia, biết Trần Ngư có chút bản lĩnh, Trần Hải lại trúng tú tài, người một nhà lại giúp đỡ lẫn nhau, nghĩ Đại phòng Nhị phòng hiện tại là nghèo, về sau như thế nào, ai có thể cam đoan, liền nhao nhao khiến bà mối tìm hiểu một chút, cái này tốt lắm, mấy người còn lại, đều định thân, chỉ có Trần Vân nhỏ nhất còn chưa quyết định định.

Trần Ngư vừa vội vàng sinh ý trong cửa hàng, vừa chúc mừng Đại bá mẫu, Nhị bá mẫu, những ngày này trôi qua thật sự là loạn, loạn thành một đoàn.

Nhà mấy cô nương Trần gia định thân đều tương đối nghèo, nhưng cũng may là cô nương đều biết làm việc, điều này là Chu thị cùng Trương thị tương đối vừa lòng. Trần Thiên tìm là cô nương Dư gia sau thôn, gọi là Dư thị. Dư thị này trong nhà mất phụ thân, giữ đạo hiếu ba năm, liền chịu đến mười tám tuổi, vẫn trên không lên, dưới không xuống, cũng không muốn làm tiểu thiếp cho người ta hoặc người chết lão bà được, liền vẫn chờ, này nhanh đến mười chín, khiến nương nàng vần sầu lo, nhờ bà mối tới hỏi, kết quả thành, điều này làm cho hai nhà đều vui mừng.

Trần Lâm tìm là Chu Xuân Nhi ở Chu gia thôn, mặt tròn tròn, đầy mặt không khí vui mừng, làm Chu thị nói thẳng sinh dưỡng tốt, vui vẻ tới mức nàng đều không tìm ra phương hướng.

16 bình luận (+add yours?)

  1. chanchibi123
    Th4 16, 2015 @ 17:54:04

    Việc vui liên tiếp, chúc mừng. Con đg làm giàu của ngư nhi ở phía trc’ tiến lên. Mà a nam 9 đi đâu mãi k thấy zề

    Thích

    Trả lời

    • quynhanh311008
      Th4 16, 2015 @ 18:15:52

      ta cũng k rõ nam chính đi đâu nàng ah! Hắc hắc ta cũng chưa đọc tới đoạn nam 9 về. Nhưng mà chắc là cũng k lâu nữa đâu

      Thích

      Trả lời

  2. sky
    Th4 16, 2015 @ 18:16:21

    lâu rồi moi có chương mới mừng qua chưng luôn

    Thích

    Trả lời

  3. huong minh
    Th4 16, 2015 @ 19:32:24

    chào mừng nàng trở lại, bây giờ Tiểu Ngư nhi chính thức bước vào hàng ngũ thương nhân nha ^^ Cơ mà k ngờ Trần Hải cũng từng có những suy nghĩ như thế đấy, cũng may là đã thay đổi cách nhìn, giữ cho mọi thứ hòa thuận ^^

    Thích

    Trả lời

    • quynhanh311008
      Th4 16, 2015 @ 19:44:08

      Biết sai mà sửa cũng tốt mà, còn hơn là làm sai nhưng lại đổ lỗi do người khác chứ không phải do mình sai ^^

      Thích

      Trả lời

  4. loiyeuqn
    Th4 16, 2015 @ 20:52:19

    Cuối cùng đã có chương mới rồi. Mình ngóng đến dài cổ ah.
    Ta nói may mà tiểu Ngư đã định thân rồi, chứ giờ Trần Hải đậu tú tài rồi thì chắc cả nhà phải dọn đi nơi khác ở để tránh bà mối đến đạp cửa nhà mà.

    Đã thích bởi 1 người

    Trả lời

    • quynhanh311008
      Th4 16, 2015 @ 20:55:11

      Hix. Ta muốn đang nông nữ có độc chương 53 mà mạng chán ưa đang 4 lần rùi vẫn thất bại! T-T chắc các nàng phải chờ đến hum sau wa!

      Thích

      Trả lời

  5. Nguyên Phương
    Th4 17, 2015 @ 10:01:39

    Sự nghiệp của Trần gia là bắt đầu từ đây a.
    Thanks nàng.

    Thích

    Trả lời

  6. Comay nguyen
    Th4 17, 2015 @ 11:44:18

    Quỳnh Anh đã trở lại và lợi hại hơn xưa
    Thanks

    Thích

    Trả lời

  7. ongbjrak198
    Th4 18, 2015 @ 11:13:43

    ta thix doc tr nha` nang oy nha, toan la dien van, ^^ iu qa’ i ^^ mog chap sau cua nang, tks nang da ed tr

    Thích

    Trả lời

  8. thongminh123
    Th4 20, 2015 @ 10:17:00

    Truyện hay quá xá! Đi nhảy hố khác đợi nàng

    Thích

    Trả lời

  9. Xuân Trần
    Th10 26, 2015 @ 20:17:55

    Lần này Trần Ngư làm ăn lớn rồi..hehe..các đường ca cũng đính thân hết..

    Thích

    Trả lời

Bình luận về bài viết này