Xuyên qua chi Nông nữ có độc Phiên ngoại 4


Phiên ngoại 4: Mang thai

Đồ Tô vừa nghe xong cũng ngây người, làm sao lại nhanh như vậy? Vừa ngừng thuốc liền có, ừ, nhưng là, nàng cũng nên sinh một đứa. Nghĩ tới nàng không tự chủ xoa tay lên bụng mình, tâm tình rất phức tạp, vừa có vui vẻ, cũng có một chút lo lắng. Tô Trung Thần sợ lại làm nàng xóc nảy, ôm nàng đi vô cùng chậm. Đồ Tô cảm giác được cả người không có sức lực gì, hai tay vòng tay qua cổ hắn, đem đầu vùi vào trước ngực hắn không ngừng cọ.

Tô Trung Thần vừa đi vừa nhẹ giọng nói: “Nương tử, nàng cong khó chịu không?”

Đồ Tô lắc lắc đầu: “Không sao.”

Tô Trung Thần ôm Đồ Tô vào phòng, vội vàng đuổi Quan Trung đi mới lang trung. Người tới là con trai Điền lang trung, mọi người đều gọi hắn là tiểu Điền lang trung. Tô Trung Thần đoán không sai, tiểu Điền lang trung vừa bắt mạch liền khẳng định tra ra là hỉ mạch. Lần này cả nhà đều vui mừng. Lâm thị thì là cười đến hai mắt híp lại, lúc này trong lòng nàng cuối cùng cũng yên tâm. Người một nhà đều đối với nàng vô cùng cẩn thận, mỗi ngày đều cẩn thận, thay đổi cách làm thức ăn ngon cho nàng bồi bổ.

Đồ Tô tự do thoải mái đã quen, đột nhiên bị hạn chế như vậy, toàn thân đều khó chịu. Hơn nữa vừa nghĩ tới phải chịu mấy tháng nữa, lúc trở dạ nói không chừng còn muốn khó sinh, y học ở cổ đại cũng không phát đạt, vừa nghĩ như vậy, trong lòng nàng liền tràn đầy lo lắng, dùng ngôn ngữ hiện đại chính là chứng rối loạn tích tụ trước khi sinh. Nàng ngày thường tình tình đã dễ nổi nóng, lúc này càng dễ tức giận, không có chuyện gì cũng có thể tức giận. Nhìn cái gì cũng không thuận mắt. Lúc này, Tô Trung Thần liền xui xẻo.

Có khi, hắn bị giày vò đến sắp chịu không nổi, đành phải ra vẻ vô cùng đáng thương than thở nói: “Nương tử, kiếp sau nàng làm nam để ta làm nữ, nàng liền không cần chịu loại khổ cực này.”

Đồ Tô tức giận khó tiêu: “Ta kiếp sau cũng không làm nam nhân!”

Tô Trung Thần vội tiếp lời: “Được được, nàng vẫn là nữ, vậy ta liền làm một nam nhân có thể sinh hài tử là được rồi đi.”

Đồ Tô không nhịn được cười nhạo hắn một tiếng. Tô Trung Thần thấy nàng cuối cùng cũng lộ ra ý cười đã lâu không thấy, liền vội vàng tiếp tục khuyên nàng: “Nương tử, nàng phải cười nhiều giống như trước đây mới tốt.”

Tô Trung Thần muốn nói chuyện vui vẻ với nàng, liền tiếp tục nói: “Nương tử nàng nói hài tử của chúng ta giống ai thì tốt hơn?”

Đồ Tô không cần nghĩ liền đáp: “Đương nhiên là giống ta tốt hơn.”

Tô Trung Thần thuận miệng tiếp lời: “Vẫn là giống ta tốt hơn.”

Đồ Tô giọng điệu biến đổi, lẩm bẩm nói: “Tại sao nhất định phải giống ngươi?”

Tô Trung Thần vội vàng nói: “Chúng ta vẫn là để hài tử tự mình quyết định đi thôi.”

Đồ Tô: “…..”

Đồ Tô vừa có thai, Lâm thị lực chú ý liền chuyển dời về phía hôn sự của Quan Văn. Tuy rằng mấy năm nay bà mối cơ hồ đạp phá cửa Quan gia, nhưng Quan Văn lại không nhìn trúng một ai, dần dần liền có người nói Quan Văn tầm mắt quá cao, nhất định muốn tài mạo đều đủ gia thế tốt mới định cưới. Tại địa phương nhỏ như Quan Lâm huyện này ai có điều kiện như vậy chứ. Vì vậy tới cửa làm mai càng ngày càng ít, Lâm thị âm thầm lo lắng trong lòng. Nhưng là bà nghĩ, tiểu tử không giống cô nương, hơn nữa lại có công danh trên người, cho dù lớn tuổi một chút cũng không sao. Vì vậy bà cũng không thúc giục Quan Văn. Hiện tại mắt thấy liền đến hai mươi tuổi, Lâm thị cảm thấy không thể không thúc giục.

Tô Trung Thần nói với Đồ Tô chuyện này, Đồ Tô cau mày suy tư nói: “Ta cảm giác Nhị ca mặc dù gấp, nhưng lại không hoang mang lo lắng, ta thấy trong lòng hắn chắc chắn là đã chọn được ai rồi. Nhưng mà người này là ai đây?” Đồ Tô đem nữ hài tử mình quen biết để ý một phen, cũng không nghĩ ra được là ai.

Tô Trung Thần bộ dáng cao thâm nắm giữ mọi thứ trong tay, Đồ Tô nhìn thấy hắn như vậy, liền biết hắn biết không ít nội tình. Quả nhiên Tô Trung Thần thầy nương tử nhà mình đang nhìn mình, liền vội vàng đi tới giải đáp: “Nương tử, nàng có thể tìm trong số nữ tử tuổi còn nhỏ thử xem.”

Đồ Tô hơi liếc mắt, đột nhiên trợn to mắt nói: “Ta nghĩ ra rồi, khẳng định là Vương Xảo Lan nữ nhi của Vương tú tài!” Tô Trung Thần vui vẻ cười một tiếng, giơ ngón tay cái lên nói: “Nương tử thực sự thông minh, vừa đoán liền trúng.” Vương Xảo Lan là con gái út của Vương tú tài, từ nhỏ đã được phụ mẫu huynh trưởng yêu thương. Bởi vì nàng nhỏ hơn Quan Văn lăm sáu tuổi, nên ai cũng không nghĩ tới phương diện này, nhưng là Đồ Tô nghĩ tới khi Vương Xảo Lan tới nhà, ánh mắt khác thường kia của Quan Văn, mới nhìn ra hai người quả nhiên có tình huống.

Đồ Tô đứng dậy nói: “Ta đây liền đi nói cho nương.”

Tô Trung Thần vội vàng kéo nàng: “Nương tử, ta cảm thấy Nhị cữu ca khẳng định sẽ tự mình nói. Hiện tại Vương Xảo Lan kia đã mười bốn tuổi, cũng có có thể làm mai.” Đồ Tô vừa nghe lời này liền yên tĩnh ngồi xuống, chính mình càng ngày càng bát quái. Có phải nữ nhân sau khi thành thân đều như vậy a.

Nàng đành phải một lần nữa ngồi xuống. Ngồi một lúc sau, Đồ Tô đột nhiên lại nghĩ tới chuyện gì, nâng mắt nhìn Tô Trung Thần từ trên xuống dưới đánh giá một phen: “Nam nhân các ngươi đều thích nữ hài tử nhỏ tuổi, ngay cả Nhị ca ta cũng như vậy, ngươi khẳng định cũng là như vậy. Ta nói cho ngươi biết, nếu ngươi dám nhân lúc ta mang thai ở bên ngoài thông đồng lung tung. Ta liền….”

Tô Trung Thần vừa nghe lời này, lập tức hoa dung thất sắc (sợ hãi), vội vàng hô to oan uổng nói: “Nương tử, nàng làm sao có thể oan uổng vi phu như vậy! Vi phu mấy tháng nay đều không rời khỏi nương tử một bước, thử hỏi ta làm sao thông đồng người khác?”

Đồ Tô khẽ hừ một tiếng: “Mặc dù ngươi không có hành động, nhưng trong lòng ngươi khẳng định muốn như vậy, ngươi là tư tưởng ngoại tình!”

Tô Trung Thần trợn mắt cứng lưỡi, được rồi, hắn nên may mắn nương tử nhà mình may mà không thể làm quan, nếu không chỉ dựa vào hai chữ “tư tưởng”, thiên hạ này sẽ có bao nhiêu người bị hàm oan. Hắn gấp đến vò đầu bứt tai, hận không thể đem trái tim đào ra cho nương tử xem kĩ. Tô Trung Thần gấp đến tại trong phòng chuyển mấy vòng, cuối cùng tại ngồi tại trước mặt Đồ Tô, nhẹ giọng nói: “Nương tử, thiên địa lương tâm, vi phu tuyệt đối không dám nghĩ như vậy.”

Đồ Tô quay đầu không nói, Tô Trung Thần thấy hiệu quả không tốt, lại cúi đầu suy nghĩ một lát đột nhiên nói: “Nương tử, vi phu biết nàng mang thai vô cùng vất vả, ta hiện tại quyết định cũng giống như nàng. Nàng khó chịu ta cũng khó chịu. Nàng chờ.” Nói xong, hắn liền bắt đầu ở trong phòng lục tung lên, qua một lát sau lại chuyển về, thì trên người hoàn toàn thay đổi, chỉ thấy bụng hắn phồng lên, giống như có thai mấy tháng, trông vô cùng buồn cười.

Tô Trung Thần giống như con gà mái lắc lắc lư lư đi tới, hỏi: “Nương tử, nàng hài lòng không? Vi phu về sau cùng nàng cùng nhau mang thai, nàng sinh khi nào ta liền sinh khi đó.”

Đồ Tô không nhịn được, bắt đầu ha ha cười lớn. Tô Trung Thần thấy kế sách của mình có hiệu quả, cũng bắt đầu hắc hắc cười gian. Sau khi cười lớn, Đồ Tô cũng cảm thấy chính mình gây sự quá vô lí, liền đứng dậy đi qua, ôm eo Tô Trung Thần nói: “Tướng công, ta về sau sẽ không lại nổi cáu với ngươi nữa. Ta không sợ trời không sợ đất, chẳng lẽ lại sợ sinh hài tử hay sao.”

Tô Trung Thần hùa theo nói: “Đúng đúng, nương tử uy vũ, khẳng định sẽ không sợ. Hơn nữa chúng ta chỉ sinh một đứa, về sau không sinh nữa.”

Đồ Tô gật đầu nói: “Nhưng mà, nếu là sinh nữ nhi, ngươi cũng không thể ghét bỏ, nếu không ta liền giúp hài tử đổi cha.”

Tô Trung Thần lộp bộp một phát, liền vội vàng nói: “Nương tử, ta tuyệt đối không ghét bỏ nữ nhi, ta chỉ thích nữ nhi.” Đồ Tô khịt mũi, nàng mới không tin đâu.

Tô Trung Thần thấy nàng không tin, vội vàng đem một phen lí lẽ lệch lạc của mình thì thầm nói: “Nương tử nàng nghĩ xem, chúng ta nếu là có một nữ nhi có khả năng giống như nương tử, tương lai lại kén một con rể giống như vi phu đây liền rất tốt đúng không? Nhà người khác dưỡng nhi tử, lo lắng nửa đời người, ai biết tương lai có thể trưởng thành dạng gì? Nói không chừng còn không bằng không sinh đâu. Nhưng chúng ta chọn con rể có thể chuyên chọn tốt thôi. Này gọi là người khác trồng cây chúng ta hóng mát, người khác trồng dưa, chúng ta hái dưa, này còn không phải là chuyện mua bán vô cùng có lợi lại không cần tiền vốn sao?”

Đồ Tô mặt mày hớn hở tán thưởng nói: “Ngươi nói rất đúng. Cứ làm như vậy!”

Tô Trung Thần suy tư một lát còn nhắc tới: “Nàng mấy ngày trước không phải đã nói chuyện thai giáo gì đó sao? Nương tử thuật lại vi phu viết, chúng ta cùng nhau soạn một cuốn, sau khi sách hoàn thành, vi phu mỗi ngày dán lên bụng giảng cho nữ nhi nghe.” Đồ Tô lại vỗ tay khen ngợi chủ ý này rất tốt.

Nhưng là lại nảy sinh vấn đề mới: “Nhưng nếu trong bụng là một nhi tử thì làm thế nào?”

Tô Trung Thần vò đầu, không còn cách nào nói: “Vậy hai quyển sách ta thay phiên đọc, để bảo bảo tự mình quyết định. Hài tử của hai chúng ta làm sao có thể không có chủ ý của mình được chứ.”

Đồ Tô không còn gì để nói: “……”

2 bình luận (+add yours?)

  1. Vero
    Th10 15, 2021 @ 02:49:06

    Truyện thật hay, nhẹ nhàng và dễ thương ghê. Mình rất thích 2 nv nam nữ chính này, đúng là được sanh ra vì nhau, nhất là nam chính, trải qua cuộc sống đau khổ khi còn nhỏ nên có cái nhìn rất chuẩn và rất hiểu nữ9 và nữ9 cũng biết ai là thích hợp với mình. Truyện bạn edit thật mượt và rất dí dỏm đọc thật thoải mái, cười mãi không ngừng.Cám ơn bạn thật nhiều nhé.

    Thích

    Trả lời

Bình luận về bài viết này